Bài viết của một học viên trẻ ở bắc California, Mỹ quốc

[MINH HUỆ 13-7-2018] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp người da trắng. Năm nay tôi 15 tuổi, đến từ miền bắc California, nước Mỹ. Mẹ tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp khi tôi lên ba tuổi.

Tôi mới tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn một năm, và đã được trải nghiệm những chuyển biến lớn về tinh thần. Tôi từ nhỏ có tính khí nóng nảy, thường cáu giận với những gì không thuận theo ý mình. Thông qua việc học Pháp, tôi đã học được cách kiểm soát bản thân khi bắt đầu nổi nóng, và biết cách hướng nội để tìm những thiếu sót của bản thân mỗi khi gặp mâu thuẫn. Tôi cũng thường đối xử với mọi người bằng sự tử tế và nhẫn nhịn. Dù vẫn còn nhiều việc phải làm về phương diện này, tâm tôi đã trở nên bình tĩnh và an hòa hơn rất nhiều so với trước đây.

Tôi lớn lên trong gia đình mà phần đông mọi người đều theo Đạo Thiên Chúa, do đó tôi từng gắn bó nhiều với Thiên Chúa Giáo. Tuy nhiên, thông qua việc học Pháp, tôi hiểu ra rằng hiện nay đã là giai đoạn cuối của thời mạt Pháp, các tôn giáo không còn thuần tịnh nữa. Duy nhất chỉ còn Đại Pháp là miền tịnh thổ thật sự trên thế giới bùn nhơ này.

Chỉ trong một thời gian ngắn chân tu, tôi đã có nhiều thay đổi. Ví dụ, tôi không còn nghe những bài hát hiện đại mà trước đây tôi rất thích. Giờ tôi chỉ nghe nhạc cổ điển, các bài hát dân ca và nhạc đồng quê.

Sư phụ giảng:

Thực ra thời đó còn là nhân loại thuộc về quãng những năm 50, 6014, nhân loại là tương đối đơn thuần, tương đối lương thiện. Cựu thế lực thấy trạng thái nhân loại như vậy nếu đắc Pháp thì quá dễ rồi, thiện niệm nơi xã hội quá mạnh, do đó bèn tạo ra rất nhiều ý thức ‘hiện đại’, nghệ thuật và học thuyết phái ‘hiện đại’, các lĩnh vực đều tràn ngập những thứ ‘hiện đại’ phụ diện, cuối cùng khiến nhân tố phụ diện này chiếm lĩnh toàn thế giới. (Giảng Pháp tại Pháp hội New York kỷ niệm 25 năm Đại Pháp hồng truyền [2017])

Đoạn giảng Pháp này của Sư phụ giúp tôi nhận ra vì sao tôi không nên nghe nhạc hiện đại, tại sao tôi phải bài xích nó. Âm nhạc hiện đại chứa đầy những thứ bất hảo và tiêu cực. Tôi cũng thấy tầm quan trọng của việc chỉ đưa vào trong con người chúng ta những thứ tốt đẹp.

Cô của tôi cùng hai người con của cô hiện sống cùng gia đình chúng tôi. Đứa em họ 10 tuổi của tôi đã đặt cho tôi khảo nghiệm lớn, bởi dường như cậu ta luôn làm những gì khiến tôi cáu giận.

Khi họ chuyển đến nhà tôi vào tháng 6 năm 2016, tôi thường xuyên cãi nhau với cậu em. Nhờ tu luyện Đại Pháp, tôi trở nên nhẫn nhịn hơn với cậu ấy, và không để cậu ấy làm tôi tức giận nữa. Mỗi khi cảm thấy khó chịu, tôi đã học được cách hướng nội và tìm ra những chấp trước của bản thân mà tôi cần buông bỏ. Tuy nhiên, tôi cần phải cố gắng hơn nữa, vì nhiều lần tôi vẫn chưa kiểm soát được cơn nóng giận của mình và cãi cọ với cậu em. Tôi thường cảm tạ Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) vì đã đưa họ đến sống cùng chúng tôi, để tôi có cơ hội đề cao tâm tính nhanh hơn.

Tôi vốn có bản tính tranh đấu mạnh mẽ. Trong mọi việc làm, tôi đều muốn mình là người giỏi nhất. Trong các trò chơi, tôi đều muốn thắng. Nếu tôi thua, tôi sẽ cáu giận. Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi bớt đi chấp trước vào thắng thua, và thuận theo tuỳ kỳ tự nhiên. Tâm tranh đấu chắc chắn là một trở ngại lớn trong tu luyện của tôi, và tôi vẫn đang nỗ lực để vượt qua. Khi tôi cảm thấy tâm tranh đấu đang thôi thúc tăng lên, tôi tự hỏi bản thân “Liệu Thần có chấp trước vào việc phải thắng một trò chơi của người thường hay không?” Điều đó đã giúp tôi kiểm soát được và buông bỏ đi chấp trước ấy.

Trong Pháp hội giao lưu chia sẻ kinh nghiệm tu luyện năm 2014 tại San Francisco, tôi thật may mắn được gặp Sư phụ. Tôi vốn có thể kiểm soát được cảm xúc của bản thân, nhưng khi Sư phụ bước vào, tôi đã bật khóc và khóc không ngừng. Tôi không thể giải thích vì sao tôi lại khóc. Trong lòng tôi tràn ngập cảm giác biết ơn và mong muốn được quay trở về ngôi nhà trên thiên thượng.

Tôi vẫn còn là một học viên mới, và vẫn đang không ngừng nhận thức Pháp một cách sâu sắc hơn. Là một học viên Đại Pháp, nhiệm vụ của chúng ta là truyền rộng sự quang minh và thiện lương khắp thế giới, nói cho mọi người biết Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại, đồng thời quay trở về văn hoá truyền thống mà Thần đã truyền cấp cho chúng ta.

Bằng cách tuân theo Chân – Thiện – Nhẫn, và làm tốt ba việc, chúng ta có thể cải chính nhân loại trong quá trình quay trở về thiên thượng.

Lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ là vô hạn và không thể diễn tả thành lời. Tôi nguyện sẽ không ngừng tu luyện tinh tấn một mạch đi tới viên mãn.

Con xin cảm tạ Sư phụ tôn kính!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/7/12/370927.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/13/171096.html

Đăng ngày 23-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share