Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 7-5-2018] Có bảy học viên lớn tuổi trong nhóm học Pháp của chúng tôi. Người cao tuổi nhất là 85 tuổi và người trẻ nhất là 63 tuổi. Tất cả chúng tôi đều bắt đầu tu luyện Đại Pháp trước khi cuộc đàn áp bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999.

Bạn đời của năm học viên trong nhóm đã qua đời. Để thuận tiện cho làm tốt ba việc, chúng tôi không sống cùng con cái.

Chúng tôi thường gặp các mật vụ hoặc những người muốn tố cáo chúng tôi với cảnh sát vì giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc đàn áp. Chúng tôi thiện đãi mọi người, giải thích chân tướng, và để họ cảm nhận được cái Thiện của một học viên.

Trong suốt 19 năm qua, được Sư phụ dẫn dắt, chúng tôi tiếp tục đề cao trong khi làm ba việc. Giữ vững chính niệm cho phép chúng tôi vượt qua mọi loại khảo nghiệm và bức hại, chúng tôi đã dần trưởng thành trên con đường tu luyện của mình.

Tận dụng từng thời khắc để giảng rõ chân tướng

Chúng tôi học Pháp ba lần một tuần, sau mỗi buổi học chúng tôi lại chia sẻ thể ngộ và kinh nghiệm tu luyện với nhau. Nhờ đó chúng tôi có thể đề cao tâm tính.

Sư phụ giảng:

“[mà chư vị] đã từng nghĩ chưa, thời gian này cấp bách như vậy, những người tu chưa tốt thì sẽ làm sao? Có người còn có cơ hội, có người đã thậm chí ngay cả cơ hội cũng chẳng có;” (Giảng Pháp tại Pháp hội Miền Tây Mỹ quốc năm 2015)

Chúng tôi ngộ rằng Chính Pháp đang tiến đến giai đoạn cuối. Thời gian còn lại của chúng ta là do Sư phụ cấp cho. Chúng tôi phải tận dụng từng thời khắc để tu luyện và giảng rõ chân tướng về Đại Pháp. Các học viên lớn tuổi nên tăng tốc làm tốt ba việc và đừng bỏ lỡ cơ hội tu luyện trân quý này.

Đồng tu Hạnh Hoa, 79 tuổi, là điều phối viên ở địa phương chúng tôi. Bà nói: “Chúng ta lấy tài liệu Đại Pháp từ các bạn đồng tu để phân phát cho người dân. Chúng ta có thể đặt tài liệu vào giỏ xe đạp và kính chắn gió xe ô tô. Nhưng cách này không mấy hiệu quả, vì thế chúng ta nên nói chuyện trực tiếp với mọi người.“

Chúng tôi lập tức hành động theo ý kiến đó, và hẹn gặp nhau vào lúc 7 giờ 30 sáng tại một trạm xe buýt hoặc thuê một chiếc xe tải nhỏ để đến khu chợ địa phương. Chúng tôi chia thành hai nhóm nhỏ. Một nhóm giảng rõ chân tướng ở chợ và nhóm còn lại đến những ngôi làng ở địa phương. Chúng tôi làm như thế năm ngày một tuần và năm đến sáu giờ đồng hồ mỗi ngày.

Các hoạt động thường ngày của chúng tôi bao gồm học Pháp, chuẩn bị tài liệu cần thiết cho ngày hôm sau, và phát chính niệm lúc nửa đêm. Chúng tôi thức dậy vào khoảng 3 giờ sáng để luyện công. Đến 6 giờ sáng, chúng tôi phát chính niệm và ra khỏi nhà sau bữa sáng.

Ở chợ, một người đàn ông cao tuổi đã thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) vừa nói vừa đưa ngón tay cái lên cao: “Mọi người ra ngoài bất chấp thời tiết thế nào. Đại Pháp thật tuyệt vời.”

Một ngày kia, học viên Hạnh Hoa không thể thu xếp để đi cùng chúng tôi được. Sau đó, bà đã dùng ngày Chủ Nhật của mình để bù đắp lại khoảng thời gian bỏ lỡ, bà đã đến trạm xe buýt của một bệnh viện và một công viên để nói cho mọi người biết về Đại Pháp. Ở đó, bà đã giúp hơn 20 người thoái Đảng.

Học cách sử dụng máy tính

Nhờ học Pháp và chia sẻ kinh nghiệm, chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi nên vượt qua quan niệm cho rằng mình đã già và loại bỏ chấp trước dựa dẫm vào các học viên khác để sản xuất tài liệu. Để làm được điều này, chúng tôi cần có máy tính. Nhưng chúng tôi hoàn toàn không biết cách sử dụng chúng.

Sư phụ giảng:

“Tu tại tự kỷ, công tại sư phụ.” (Chuyển Pháp Luân)

Chúng tôi tin rằng Sư phụ chỉ nhìn cái tâm của chúng tôi. Vì vậy, chúng tôi đã thử làm.

Không lâu sau, mỗi người chúng tôi đều mua một chiếc máy tính và một máy in, một đồng tu đã dạy chúng tôi cách sử dụng các thiết bị này.

Có lần, học viên Chu Mai bị cảnh sát bắt giữ vì giảng chân tướng. Vì vậy, chồng bà không cho bà làm các tài liệu Đại Pháp ở nhà vì ông lo sợ. Bà Chu Mai bảo ông rằng: “Mọi người đều tự làm tài liệu. Tôi không thể làm phiền họ mãi được.”

Bà đã chăm sóc tốt cho chồng mình và luôn mang đồ về cho ông khi bà đi chợ về. Sau đó, chồng bà đã cho phép bà làm tài liệu tại nhà.

Công nhân xây dựng trải nghiệm uy lực của Đại Pháp

Để có thể giảng chân tướng trực diện tốt cho mọi người, điều quan trọng nhất là học Pháp. Chúng ta có thể làm tốt chỉ khi học Pháp tốt, nó giúp chúng ta giữ chính niệm. Ngoài việc học Pháp, chúng tôi dùng tất cả thời gian mà mình có để học thuộc và chép Pháp.

Năm ngoái, chúng tôi đã đến một ngôi làng để giảng rõ chân tướng. Trong làng có một gia đình đang xây nhà mới. Khi chúng tôi đang nói chuyện với những người thợ xây, thì có một miếng gỗ lớn rơi từ trên cao xuống và đập vào đầu của học viên Quế Hoa, làm bà ngã xuống. Bà Quế Hoa nghĩ: “Sư phụ ơi xin hãy cứu con! Con không sao.”

Bà Quế Hoa bị u một cục lớn trên đầu. Người giám sát xây dựng sợ hãi và lập tức đến xin lỗi bà Quý Hoa. Bà nói: “Đừng lo. Tôi là một học viên Đại Pháp và Sư phụ của tôi sẽ bảo vệ tôi. Tôi không sao và sẽ không đòi bất cứ thứ gì từ anh.” Người giám sát lập tức thở phào nhẹ nhõm và nói: “Bà thật tốt. Hãy cho tôi xem các tài liệu của bà. Tôi sẽ giúp bà phân phát chúng. Tôi cũng sẽ giúp bất cho cứ ai thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó.”

Ngày hôm sau, đôi mắt của bà Quế Hoa bị sưng tấy lên. Nếu không có Sư phụ bảo hộ, có lẽ bà đã thực sự gặp nguy hiểm. Bà đã đeo cặp kính đen vào và tiếp tục đi giảng chân tướng cho mọi người như bình thường.

Tín Sư tín Pháp

Khi đối mặt với nghiệp bệnh, chúng tôi không để cho quan niệm về tuổi tác chi phối tư tưởng của mình. Thay vào đó chúng tôi vững tin vào Sư phụ và Đại Pháp. Chúng tôi khích lệ và giúp đỡ lẫn nhau.

Sư phụ giảng:

“Tôi nói với mọi người, bất kể khó chịu như thế nào, [chư vị] nhất định phải kiên trì đến nghe giảng bài, chỉ cần chư vị đi vào giảng đường [lớp học này], thì triệu chứng [bệnh] nào của chư vị cũng mất; sẽ không xuất hiện bất kể nguy hiểm gì.” (Chuyển Pháp Luân)

Chúng tôi nhận ra rằng bất kể gặp phải khổ nạn nào đi chăng nữa, chúng tôi đều phải kiên trì tham gia học Pháp nhóm. Cho dù trong người cảm thấy khó chịu thế nào đi chăng nữa, chúng tôi vẫn phải ra ngoài để giảng rõ chân tướng về Đại Pháp và bước đi trên con đường mà Sư phụ đã an bài cho chúng tôi, đó là con đường an toàn nhất.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/5/7/365103.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/7/171039.html

Đăng ngày 13-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share