Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-05-2018] Một đợt nghiệp bệnh gần đây đã giúp tôi nhận ra chấp trước vào điện thoại di động và chấp trước vào tình với người thân trong gia đình. Tôi đã buông lơi trong tu luyện và nghiệp bệnh này chính là một cảnh tỉnh nghiêm trọng với tôi.

Một ngày tháng Tư năm 2018, tôi nhận ra đôi mắt của mình có vấn đề khi tôi không thể nhìn thấy rõ ràng hình ảnh của tôi trong tấm gương ở phòng tắm, và mọi thứ đều mờ đi.

Tôi đi ra ngoài sân, ở đó con trai tôi nói rằng cháu gái nhỏ vừa mới đại tiện trên đất. Tôi bế cháu nội vào nhà. Con trai nhắc tôi không giẫm lên phân, nhưng tôi vẫn giẫm lên vì tôi không thể nhìn thấy nó.

Thị lực của tôi càng tệ hơn. Vào trong nhà, tôi đặt cháu gái xuống, lau rửa sạch sẽ, và phát chính niệm. Tôi tiếp tục phát chính niệm trong nhiều giờ, mãi đến khoảng 6 giờ chiều.

Đôi mắt tôi rất đau đớn. Chồng tôi nhìn thấy và nói rằng trông giống như là tôi bị đau mắt đỏ. Con trai hỏi tôi liệu có phải mắt tôi bị viêm không. Tôi trả lời cả hai rằng: “Đừng lo lắng. Mẹ sẽ ổn sau khi tập các bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp thôi.”

Ba đến bốn giờ sau, mắt tôi sưng tấy lên. Tôi có cảm giác giống như có những hạt cát lạo xạo trong đó. Cơn đau ngày càng dữ dội.

Sư phụ giảng:

“Pháp môn tu luyện chúng tôi đều tu luyện cả hai loại thân thể, [chúng] đều cần; bản thể cũng cần chuyển hoá.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi nói với Sư phụ: “Con nguyện ý tu luyện thân thể con.”

Ngay khi niệm đầu này xuất ra, tâm tôi thanh tĩnh lại và cơ đau dịu dần. Tôi nằm xuống và chìm vào giấc ngủ cho đến sáng hôm sau khi đồng hồ báo thức đánh thức tôi dậy vào giờ phát chính niệm.

Đôi mắt tôi vẫn còn đỏ và sưng một chút, nhưng thị lực đã trở lại bình thường. Sau khi học Pháp cả ngày hôm đó, triệu chứng sưng và đỏ này đã gần như biến mất.

Dưới sự bảo hộ của Sư phu, can nhiễu đã bị thanh lý. Sư phụ đã giúp tôi vượt qua khổ nạn.

Hướng nội, tôi nhận ra rằng minh có chấp trước vào điện thoại di động, tôi đã mất rất nhiều thời gian vào việc tìm kiếm các công thức khác nhau để nấu nướng cho gia đình. Tôi tiêu tốn thời gian cả ngày để chăm sóc cháu nội mà không dành thời gian để học Pháp. Nghiệp bệnh này là một bài học sâu sắc cho tôi.

Là một người tu luyện, thật là nguy hiểm khi bị dính mắc vào cuộc sống người thường. Tôi hy vọng rằng trải nghiệm của tôi là một cảnh tỉnh cho những học viên khác. Chúng ta nên bước đi cho chính trên con đường tu luyện, đáp ứng mong đợi của Sư phụ, và nhanh chóng cứu người. Tôi xin chân thành nhắc nhở những học viên lớn tuổi hãy đừng để công việc nhà can nhiễu đến tu luyện của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/5/3/BE-364873.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/30/171328.html

Đăng ngày 11-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share