Bài viết của một học viên Đại Pháp tại Australia

[MINH HUỆ 26-07-2018]

Gặp được Đại Pháp

Tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 5 năm 1999 ngay trước khi cuộc bức hại bắt đầu ở Trung Quốc. Đó là lần đầu tiên tôi tiếp xúc với tín ngưỡng phương Đông.

Tôi được cha mẹ nuôi nấng ở Anh và là một người Kitô giáo. Hàng tuần chúng tôi đến nhà thờ và cố gắng sống theo các nguyên lý của đạo Kitô. Tôi kết hôn với một người đồng đạo và dường như chúng tôi có nhiều điểm chung. Tuy nhiên, khoảng năm 30 tuổi, tôi bắt đầu thắc mắc về một số học thuyết Kitô giáo.

Vào lúc đó, cuộc hôn nhân của tôi không thuận lợi, tôi có ba con nhỏ, và cảm thấy tín ngưỡng của mình có điều gì đó còn thiếu. Thế giới này dường như là một nơi đáng sợ để nuôi dạy con trẻ và cuộc sống đối với tôi không có nhiều ý nghĩa – tôi hoàn toàn bất an. Niềm tin của tôi bắt đầu lung lay, tôi tự hỏi rằng liệu các vị thần còn tồn tại hay không. Nếu họ thực sự tồn tại, tại sao lại có quá nhiều khủng bố và khổ nạn như vậy? Nhưng đồng thời, tôi có một cảm giác mạnh mẽ rằng mình cần phải tìm hiểu thêm về thiền định. Đó là điều mà hầu như không được đề cập đến trong quá trình tôi được nuôi dạy và tôi nghĩ có lẽ nếu tôi học thiền, nó có thể giúp tôi củng cố tín tâm của mình.

Tôi bắt đầu tìm hiểu các phương pháp thiền định khác nhau và đọc rất nhiều sách về tâm linh khác nhưng nó không giúp ích được nhiều. Sau đó vào một ngày tháng 5 năm 1999 tôi tình cờ (hoặc có vẻ là tình cờ) gặp được Pháp Luân Đại Pháp. Một người bạn đã kể cho tôi về pháp môn tu luyện này và tôi đi tới một công viên trong vùng, tại đó một cặp vợ chồng người Trung Quốc đã dạy tôi các bài công Pháp và cho tôi mượn cuốn Chuyển Pháp Luân.

Tôi nhớ lần đầu tiên đọc cuốn sách này tôi hầu như không hiểu gì và có quá nhiều câu hỏi. Tôi hoàn toàn không biết gì về giáo lý tinh thần của phương Đông, chưa từng nghe qua khí công, và là người theo đạo Kitô tôi cũng chưa bao giờ tìm hiểu Phật Pháp. Nhưng những gì mà tôi hiểu được từ cuốn sách rất có ý nghĩa với tôi đến nỗi tôi muốn tìm hiểu thêm. Tôi đã đọc đi đọc lại cuốn Chuyển Pháp Luân và từng chút một đã bắt đầu đề cao nhận thức của mình.

Tôi nhanh chóng nhận ra rằng lý do cuộc hôn nhân của tôi thất bại là vì tôi đã hướng ngoại, luôn nhìn vào chồng mình và cho rằng tất cả những điều anh ấy làm đều sai và cần phải thay đổi. Tôi không hiểu khái niệm hướng nội. Một khi tôi nhận ra đó chính là tu luyện, tôi bắt đầu nhìn vào cách cư xử và lời nói của mình. Và khi tôi trở nên tốt hơn, chồng tôi cũng vậy. Việc chiểu theo các Pháp lý chắc chắn đã cứu vãn được cuộc hôn nhân của tôi, mặc dù chồng tôi không tu luyện. Thế nhưng, anh rất ủng hộ tôi, vì anh nhận thấy nó đã mang lại lợi ích cho cuộc hôn nhân và gia đình chúng tôi.

Hưởng lợi cả tâm lẫn thân

Tôi may mắn sống rất gần một điểm luyện công. Chúng tôi bắt đầu luyện công vào lúc 6 giờ sáng, và lần đầu tiên nghe thấy điều đó, tôi đã nghĩ: “Thật quá sớm! Làm sao mình có thể thức dậy lúc 5:30 sáng mỗi ngày để có mặt đúng giờ?” Nhưng tôi nghĩ ít nhất mình nên thử. Sau khi cố gắng một thời gian, tôi nhận ra rằng tôi không cần ngủ nhiều như trước. Thay vì ngủ 7 tiếng rưỡi đến 8 tiếng như trước đây, tôi sẽ thức dậy sau khi ngủ 5 hoặc 6 tiếng và vẫn cảm thấy thoải mái.

Khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi muốn đề cao tâm tính và không hề nghĩ đến lợi ích đối với thân thể – nhưng dù sao tôi cũng đắc được những lợi ích đó. Tôi bị bệnh vẩy nến ở tay trong nhiều năm và đã thử tất cả các loại phương pháp điều trị nhưng không khỏi. Một ngày nọ, một vài tháng sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, khi rửa tay, tôi nhìn xuống và đột nhiên nhận ra bệnh vẩy nến đã hoàn toàn biến mất. Không lâu sau đó, một vấn đề về tuyến giáp mà tôi mắc phải đã vài năm và được chuẩn đoán rằng tôi phải sống chung với thuốc suốt phần đời còn lại, cũng đã biến mất. Vấn đề về lưng của tôi cũng đã khỏi.

Những thay đổi về thể chất này thật tuyệt vời, nhưng những thay đổi về tâm linh thậm chí còn mạnh mẽ hơn. Tôi đã không thực sự biết mình đang tìm kiếm điều gì trong cuộc đời, nhưng khi tìm thấy Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã ngừng tìm kiếm. Những bài giảng đã trả lời tất cả những băn khoăn của tôi về cuộc sống, cũng như nhiều câu hỏi mà tôi chưa từng nghĩ đến! Nó đã mang đến cho tôi sự an bình tuyệt đối.

Tôi nhận ra rằng có rất nhiều điều mà khi lớn lên tôi từng tin là đúng đã không giúp tôi hiểu được thế giới. Nhưng sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, suy nghĩ của tôi về nhiều thứ đã hoàn toàn thay đổi, và mọi việc bắt đầu có ý nghĩa hơn nhiều. Chấp nhận những giải thích về kiếp trước (vốn không được nhắc đến trong tín ngưỡng của tôi trước đây) và cách giải thích về nghiệp và De (Đức) đã giúp tôi nhìn thế giới theo một cách hoàn toàn khác, và cuộc sống bắt đầu có ý nghĩa hơn, và vũ trụ có vẻ rất công bằng.

Tôi cũng nhận ra rằng tiêu chuẩn của tôi về người tốt là rất thấp so với cách hành xử của một người tu luyện. Tôi từng nghĩ mình là một người tốt, cho đến khi đọc Chuyển Pháp Luân và nhận ra rằng thế nào mới thực sự là một người tốt và tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Khi chồng tôi quyết định tu luyện, tôi đã tu luyện được 10 năm. Tôi nhớ khi anh ấy bắt đầu tu luyện, nó gần giống như tôi mới tái hôn và làm quen với một người khác. Đã có rất nhiều điều khác biệt mà giờ đây chúng tôi có thể chia sẻ với nhau như những người tu luyện.

Các hoạt động chứng thực Pháp

Đến nay tôi đã tu luyện được gần 19 năm. Tôi có ba đứa con và có thể nuôi chúng lớn khôn bằng cách dạy chúng những nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp, nói với chúng cách cư xử với mọi người ở trường học, giúp chúng hiểu được nỗi đau và khổ nạn, và cách hướng nội khi mâu thuẫn phát sinh. Khi mới bắt đầu tu luyện, tôi biết rằng cuối cùng mình sẽ phải buông bỏ chấp trước về tình của mình với ba cô con gái, vốn còn rất bé vào lúc đó. Nhưng tôi chưa sẵn sàng và đã đặt nó sang một bên để rồi sau này sẽ xử lý. Và khi nhiều năm qua đi, chấp trước đó đã tự nhiên giảm đi và được thay thế bằng tâm từ bi và nhận thức sâu sắc hơn.

Kể từ khi bắt đầu tu luyện cách đây 19 năm, chế độ Cộng sản Trung Quốc đã bức hại các học viên ở Trung Quốc. Tôi đã tham gia vào rất nhiều hoạt động khác nhau, từ các lớp luyện công trong các công viên và thư viện quanh vùng cho đến nhiều hạng mục giảng chân tướng khác, chẳng hạn như hạng mục Cánh hoa hòa bình; đi bộ ôn hoà SOS qua các thành phố lớn; vạn lý trường thành sự thật; diễu hành nâng cao nhận thức về cuộc bức hại; triển lãm chống tra tấn; gặp các chính trị gia để giảng chân tướng và chống lại tuyên truyền của Trung Quốc; đến các sở giáo dục tiểu bang để nói về ảnh hưởng của Viện Khổng Tử; viết nhiều bức thư cho các Bộ trưởng ngoại giao; giúp đỡ các trường hợp xin tị nạn; phản hồi các bài báo truyền thông vu khống; hỗ trợ Thời báo Đại kỷ nguyên phiên bản tiếng Anh khi họ mới bắt đầu ở New York; viết bài cho các tờ báo, làm tờ rơi; tổ chức trình chiếu các bộ phim như Giải phóng Trung Quốc và Điều khó tin; tham gia vào nhóm tổ chức Shen Yun; viết thư cho các trại lao động ở Trung Quốc; gọi điện thoại cho các viên chức đã tra tấn các học viên; và tới New York, Hồng Kông tham dự các cuộc diễu hành và các hoạt động khác. Những chuyến đi nước ngoài của tôi không còn để du lịch mà dành cho các hoạt động Pháp Luân Đại Pháp, điều đó thực sự có ý nghĩa với tôi hơn nhiều.

Qua tất cả các hoạt động này, trạng thái tu luyện của tôi đã được đề cao. Tâm tôi tĩnh lặng hơn và đầu óc tôi đã trở nên minh bạch hơn. Tôi khỏe mạnh, không dễ bị căng thẳng và trở nên hòa ái. Tôi cảm thấy cuộc sống của mình có ý nghĩa và có mục đích. Và còn nhiều thụ ích hơn nữa, tất cả đều có được trực tiếp từ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi thật sự cảm tạ Sư phụ Lý đã dạy pháp môn tu luyện tuyệt vời này và hồng truyền trên toàn thế giới, và tôi mong muốn giới thiệu Pháp cho mọi người!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/7/26/-371640.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/28/171294.html

Dịch ngày 09-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share