Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại hải ngoại

[MINH HUỆ 11-7-2018] Con xin kính chào Sư phụ! Chào các bạn đồng tu!

Gần đây, tôi cùng một số đồng tu khác có dịch vài bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện. Trong quá trình này, tôi đã gặp nhiều khảo nghiệm tâm tính. Mặc dù cần một khoảng thời gian để tôi thực sự hiểu chuyện gì đang diễn ra và để biết cách đối đãi với những khảo nghiệm đó từ góc độ của một người tu luyện chân chính, nhưng tôi rất cảm kích khi có được cơ hội này. Trong bài chia sẻ này, tôi muốn chia sẻ về một khảo nghiệm như vậy. Tình huống xem chừng rất đơn giản, nhưng từ đó mà tôi đã học được bài học quan trọng.

Một học viên nam đã biên dịch một bài viết trước khi chuyển cho tôi để tiếp tục chỉnh sửa. Là nữ giới, tôi có cảm nhận tác giả bài viết cũng là nữ. Tôi tra tên tác giả, nhưng bản tiếng Anh không thể tìm ra được giới tính. Quanh tôi không có ai nói tiếng Trung, vì vậy tôi không thể xác định được giới tính bằng cách kiểm tra bản gốc tiếng Hán.

Tôi đoán giới tính tác giả khá tốt và trước đây chưa bao giờ nhầm. Vì vậy, trong bài học viên nam kia dịch, tôi đã sửa giới tính từ nam thành nữ. Tôi gửi bản cuối cùng mà không cho anh ấy biết những điểm mình đã sửa. Tôi không nghĩ rằng anh ấy có quan điểm khác. Hơn nữa, tôi muốn tránh tranh luận với anh. Trước đây, anh ấy có xu hướng viết nhiều thư điện tử cho mọi người bất cứ khi nào quan điểm của anh không giống những người khác, và thường xuyên lạc đề. Khi nhiều học viên cùng tham gia thảo luận, thì chỉ thấy chủ đề chính bị lệch càng xa so với dự tính ban đầu. Tôi thấy rằng anh ấy nên học cách tiếp nhận quyết định của người khác mà không tranh luận. Lần này, tôi muốn dạy cho anh một bài học.

Sau này nghĩ lại thì tôi thấy lúc đó mình có quá nhiều tâm ẩn giấu phía sau việc “không cho anh ấy biết những gì tôi đã sửa.”

Khi thấy bản chỉnh sửa của tôi, học viên nam này đã gửi thư điện tử cho tôi. Anh ấy hỏi tại sao tôi lại chỉnh sửa nhiều thế, nhất là về giới tính của tác giả bài viết. Khi xem nội dung thư, phản ứng đầu tiên của tôi là bảo vệ bản thân. Tôi nghĩ: “Anh ấy lại đang cố gắng để tranh luận về việc tại sao thế này, tại sao thế kia. Tại sao anh ấy không thể thật sự chấp nhận những sửa đổi của người khác mà không tranh luận?”

Tôi muốn gửi thư điện tử lại cho anh ấy và nhắc anh đừng hỏi “tại sao?” mỗi lần người khác chỉnh sửa bản dịch của anh. Tôi muốn bảo anh đừng cố chấp vào bản dịch của mình nữa. Thời điểm định viết thư phản hồi cho anh, tôi nhận ra tâm mình bất ổn và không bình tĩnh chút nào. Tôi thấy khó chịu và có đủ loại suy nghĩ tiêu cực về anh. Tôi cảm thấy kích động và chuẩn bị tâm lý để tranh luận.

Sau đó tôi chợt nhận ra rằng bất cứ điều gì tôi muốn anh thay đổi lại chính xác là những gì tôi cần cải biến. Mặc dù ý định ban đầu là muốn tránh tranh luận với anh, nhưng giờ tôi lại sôi sục muốn chứng minh quan điểm của mình. Ở anh, tôi thấy hình ảnh phản chiếu của chính mình.

Vì vậy, tôi quyết định đối mặt với chính mình và không còn trốn tránh khi gặp mâu thuẫn nữa.

Sư phụ giảng:

“Trong tu luyện, dù chư vị gặp phải sự việc hay hay sự việc dở, đó đều là việc tốt cả, bởi vì chính là chư vị tu luyện rồi thì [chúng] mới xuất hiện.” (Gửi Pháp hội Chicago)

“Gặp phải mâu thuẫn, bất kể mình đúng hay sai, đều nghĩ về bản thân: Việc này mình có chỗ nào không đúng? Có phải mình thật sự xuất hiện cái gì không đúng? Đều là đang nghĩ như vậy, niệm đầu tiên nghĩ chính mình, nghĩ vấn đề, ai không như vậy thì chư vị không phải là một người tu luyện Đại Pháp chân chính. Đây là Pháp Bảo của tu luyện, đây là một đặc điểm của tu luyện của đệ tử Đại Pháp chúng ta. Bất cứ gặp phải chuyện gì, niệm đầu tiên trước hết xét về mình, cái này gọi là “hướng nội tìm”.” (Thế nào là đệ tử Đại Pháp)

Thành thật mà nói, mặc dù xét rộng thì sự việc này thực sự không lớn, nhưng cũng phải qua một đoạn thời gian tôi mới có thể bình tâm lại được. Tôi phải chân chính loại bỏ chấp trước tranh luận ai đúng ai sai, và chấp trước muốn khống chế người khác. Đầu não tôi không ngừng hiện lên những tư tưởng loại này, nhưng cuối cùng tôi kiên quyết hành xử như một học viên chân chính và chỉ tập trung vào những gì tôi cần học qua tình huống này.

Tôi nhận ra rằng mình không nên đổ lỗi cho ai và phải cố gắng nhìn vấn đề từ góc độ của người khác. Người tu luyện phải có thiện tâm và nghĩ cho người khác trước. Người tu luyện phải hướng nội tìm và phải có tín tâm vào uy lực của Pháp hơn nữa. Cựu thế lực là những sinh mệnh chỉ muốn thay đổi người khác chứ không cải biến chính mình. Tôi đã phát chính niệm thanh lý trường không gian chứa những thói xấu khiến tôi hướng ngoại tìm khuyết điểm của người khác.

Sau một lúc, tôi thanh tỉnh trở lại.

Tôi tự nhủ không nên bận tâm đến những gì anh ấy cần tu. Tôi quyết định tập trung vào những gì mình sẽ học được qua sự việc này. Hồi tưởng lại tình huống đó, không có dấu hiệu nào để có thể xác định rõ được giới tính của tác giả, ấy vậy mà tôi vẫn dựa vào cảm tính để thay đổi. Lý do cụ thể khiến tôi nhất định phải chọn bản dịch của mình chứ không phải bản của anh ấy là gì? Thực tế thì lý do duy nhất đó là vì tôi cho rằng mình giỏi hơn anh ấy trong những những việc này. Tôi tin rằng phương án của tôi tốt hơn và đã sửa lại theo ý mình. Tôi cũng muốn tránh tranh luận, vì vậy tôi cố ý không báo cho anh ấy biết về việc mình thực hiện chỉnh sửa.

Trước đây, có lẽ tôi sẽ trả lời anh ấy bằng cách nói rằng nếu chúng tôi muốn tăng hiệu suất làm việc, hoàn thành bài dịch trước hạn, thì phải học cách chấp nhận bản dịch của mình bị chỉnh sửa mà không than phiền. Trên thực tế, đó chỉ là đang khuấy đục nước, chứ chưa chạm tới gốc rễ của vấn đề. Tôi nhận ra đó chính xác là những gì cựu thế lực muốn – chúng muốn chúng tôi xảy ra tranh luận, phá hoại việc phối hợp trong tương lai của chúng tôi. Tôi bị sốc khi hồi tưởng lại, tôi và các đồng tu bị rơi vào bẫy của cựu thế lực, lãng phí không biết bao nhiêu thời gian trong những cuộc tranh luận dai dẳng, thường xuyên làm gián đoạn việc phối hợp. Quá trình đó diễn ra mà không ai biết hay cảm nhận được. Tôi thấy bây giờ thực sự đã đến lúc phải chấm dứt loại ảnh hưởng này, vì dường như cựu thế lực đã nhiều lần đạt được mục đích, vì chúng tôi để chúng làm vậy.

Tôi muốn chiểu theo yêu cầu của Sư phụ, tăng cường tín Sư tín Pháp, như vậy thì tôi mới có thể vượt qua đươc những thói xấu không phù hợp với Pháp. Dần dần, cảm giác như một khối băng trong tâm và đầu não của tôi đang tan ra.

Tôi gửi thư điện tử cho học viên nam này, phơi bày tất cả những chi tiết một cách trung thực từ lúc mới bắt đầu – từ việc muốn tránh tranh luận với anh vì nghĩ rằng tôi có nhiều kinh nghiệm hơn anh, cho tới lúc nhận ra cần phải loại bỏ tâm chứng thực bản thân. Tôi chia sẻ những gì tôi đã học được qua toàn bộ sự việc này, bày tỏ cảm kích của tôi đối với nỗ lực dịch bài của anh và xin lỗi vì đã không xem trọng những gì anh đã phó xuất. Tôi đưa ra đề xuất sửa lại bản dịch cho phù hợp với ý tưởng ban đầu của anh. Đó là nội dung thư mà tôi gửi anh ấy, đó là những lời chân thật. Tôi cảm thấy xuất phát điểm của mình rất chính và khiêm tốn biểu đạt ra ý nghĩ chân thực của mình.

Anh ấy cảm ơn tôi về thư này và nói bản dịch không cần chỉnh sửa nữa. Chúng tôi thôi không thảo luận gì về chủ đề này nữa. Tôi cảm thấy bình thản và gắn kết. Trên thực tế, có một vài vấn đề khác giữa chúng tôi cuối cùng cũng được giải quyết qua chia sẻ thẳng thắn và chân thành với nhau. Đó thực sự là một bài học hữu ích cho việc điều chỉnh tư tưởng và hành vi của tôi.

Trong khi chúng ta phối hợp với những học viên khác, tôi tin rằng quan trọng là không sập bẫy của cựu thế lực; bẫy của chúng xuất hiện dưới nhiều hình dạng, kích cỡ và tại những thời điểm khác nhau. Chúng có thể dường như nhỏ, nhưng theo thời gian sẽ tích tụ thành lớn. Tôi tự hỏi tại sao lại cần quá lâu để tôi minh bạch ra được điều này?

Tôi hiểu sâu sắc rằng mình không nên chứng thực bản thân, ngay cả là trong các hạng mục Đại Pháp, mà cần phải đối đãi với các đồng tu bằng sự chân thành và tôn trọng. Chỉ có thực hiện mọi thứ theo cách như vậy thì chúng ta mới đang dùng lời nói và hành động của mình để chứng thực Đại Pháp. Nếu không làm vậy, dường như chúng ta đang hợp tác với cựu thế lực thay vì phủ định và thanh trừ chúng.

Cả trong các hạng mục Đại Pháp và trong cuộc sống cá nhân, tôi càng đơn giản và thẳng thắn đồng thời hướng nội nhiều hơn, thì sẽ càng dễ dàng hơn để phối hợp với những người khác.

(Bài chia sẻ đọc tại Pháp hội Minh Huệ 2018, có tóm lược)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/7/11/370788.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/12/171088.html

Dịch ngày 05-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share