Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 08-05-2018] Tôi tu luyện Pháp Luân Công đã nhiều năm, chồng tôi không tu luyện, chúng tôi luôn làm thuê ở trong thành phố. Mùa xuân năm 2009, chúng tôi trở về thôn.

Một ngày khi đang làm việc, tôi nhận được một cuộc điện thoại từ người hàng xóm. Ông ấy nói rằng ông ấy đang xây một hàng rào và muốn chúng tôi về nhà xem xem một chút. Chúng tôi từ thành phố trở về, thấy rằng chân hàng rào đã chiếm đến hai luống đất mà tôi dùng để trồng rau.

Khi chúng tôi gọi điện lại cho người hàng xóm, ông ấy nói rằng ông ấy không lấn vườn của chúng tôi. Lúc ấy, chồng tôi tức quá nhảy lên và nói lớn: “Rõ ràng ông đã chiếm đất của chúng tôi mà ông còn dám nói là không à?” Chồng tôi quá bực và muốn quay về nhà ngay lập tức để tranh đấu với ông ta.

Tôi ngăn chồng mình lại và nói với anh ấy một cách có lý trí trên quan điểm của một học viên. Tôi nói: “Anh đã đọc Chuyển Pháp Luân và anh biết rằng trong vũ trụ này có một pháp lý: không mất, không được. Nếu chúng ta nợ những người hàng xóm của mình, chúng ta cần phải trả lại cho họ. Nếu chúng ta không nợ họ, việc làm của họ sẽ cấp đức cho chúng ta. Chúng ta không cần phải trồng quá nhiều rau bởi vì dù sao chúng ta cũng không thể ăn hết được. Nếu chúng ta để lại cho họ ít đất, chúng ta sẽ không phải làm việc vất vả để trồng thêm rau.”

Tôi cũng kể cho chồng mình một câu chuyện cổ có tên là “Ngõ hẻm sáu thước” {một thước cổ Trung Quốc bằng 0,33m} về việc một người hàng xóm đã tặng ba thước {1m} đất của mình cho gia đình hàng xóm để xây hàng rào như thế nào.

Tôi hỏi: “Tại sao chúng ta không làm giống vậy?”. Chồng tôi đã bình tĩnh lại. Do vậy, chúng tôi đã tránh được một cuộc cãi vã với hàng xóm ở quê của mình.

Sau đó người hàng xóm đã hỏi tôi: “Tại sao chị lại để chúng tôi lấy đất của nhà chị một cách dễ dàng như vậy?”

Tôi nói: “Bởi vì tôi tu luyện Pháp Luân Công, Sư phụ dạy chúng tôi tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn làm người tốt. Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Công, tôi sẽ không có được cảnh giới cao như vậy, thế nào cũng phải tranh đấu với bác.”

Sau đó những người hàng xóm này từ tận đáy lòng đánh giá rất cao về Đại Pháp và vui vẻ đọc cuốn sách nhỏ chân tướng Pháp Luân Công. Trong dịp Tết Nguyên Đán, họ đã treo hai câu đối về Pháp Luân Công trước cửa nhà. Cả gia đình họ đã tuyên bố thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Sau này, khi chúng tôi bán nhà, họ đã giúp chúng tôi viết quảng cáo và việc này đã giúp chúng tôi bán được nhà với giá rất hợp lý.

Vào một dịp khác, chúng tôi đã mua một mẫu đất từ hàng xóm A. Khi thời gian trồng ngô đến, chúng tôi thấy rằng hàng xóm B đã gieo hạt trên đất mà chúng tôi đã mua. Năm ngoái, hàng xóm B đã trồng thuốc lá trên đất của anh ta. Mọi người đều biết rằng sau khi sử dụng đất để trồng thuốc lá, những năm sau sẽ có sản lượng rất thấp, vì vậy chúng tôi không thể sử dụng đất của anh ta từ năm trước.

Chồng tôi đã đến phòng quản lý nhà đất cùng hàng xóm A và B để kiểm tra hồ sơ đất. Cả A và B đều không thể biện minh cho hành động của mình.

Sau đó, hàng xóm B đến nhà tôi và nói: “Hạt giống đã được gieo. Tôi nên làm gì bây giờ? Nhà chị không muốn tôi xới hết hạt giống lên phải không?”

Tôi nói: “Tôi tu luyện Pháp Luân Công. Sư phụ dạy chúng tôi nghĩ cho những người khác khi gặp mâu thuẫn. Anh có thể trồng ngô trên đất của tôi.”

Hàng xóm B cho rằng tôi sẽ tranh cãi và vòi tiền anh ta nhưng vấn đề đã được giải quyết một cách dễ dàng. Tôi thêm vào, “Xin hãy cảm ơn Pháp Luân Đại Pháp”. Anh ấy nói hết lần này tới lần khác: “Cảm ơn” trước khi trở về nhà.

Sau đó tôi đề nghị với chồng: “Hãy trồng bắp trên mảnh đất trồng thuốc lá.” Ở hai khu vực mà trước đây hàng xóm B đã từng trồng thuốc lá, bắp mọc lên chậm còn một số không mọc chút nào. Khi bắp phát triển đến độ vỏ ngoài vẫn còn xanh, tôi đã thu hoạch một ít và chia nó cho dân làng.

Thật kỳ diệu, khi mùa thu hoạch đến, không một mảnh đất nào ra được nhiều ngô hơn so với mảnh đất cằn mà chúng tôi đã sử dụng. Vợ của hàng xóm B nói: “Hãy nhìn học viên Pháp Luân Công — cô ấy có tâm tốt và do đó đã có một vụ thu hoạch tốt. Năm sau, chúng ta nên theo họ và trồng những gì họ trồng để chúng ta có thể đắc được phúc báo từ Đại Pháp”. Luyện Pháp Luân Công con cái nhà người ta cũng không bị đau ốm, con nhà mình lại bị bệnh quấy suốt, tốn tiền lại mang vạ. Sau đó chị ấy cũng đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân.

Cảm ân Sư tôn từ bi khổ độ, cảm tạ Đại Pháp đã giúp chúng tôi làm người tốt vị tha hạnh phúc.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/5/8/364199.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/3/170987.html

Dịch ngày 25-07-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

 

Share