Bài viết của Tân Tuấn, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 8-6-2018] Tôi sinh ra vào những năm 1960 ở vùng nông thôn Trung Quốc. Từ nhỏ tôi đã bị thụ nhận văn hóa tà đảng cộng sản, từng là một người tôn thờ chủ nghĩa vô thần và nghĩ rằng tự mình có thể đạt được mọi thứ [qua phấn đấu].

Hồi còn trẻ khi được thăng chức ở vị trí cao cấp, tôi rất tự hào về bản thân; lòng tin vào chủ nghĩa vô thần, năng lực và thành tựu cá nhân của tôi càng mạnh mẽ hơn.

Bố vợ từng hỏi tôi: “Con có tin vào vận mệnh không?”

Tôi trả lời: “Con không tin. Nếu như có vận mệnh, thì không phải người ta chẳng cần phấn đấu sao? Bố xem những người phát tài làm quan ngoài kia, chẳng phải họ đều nhờ phấn đấu mà được sao?“

Bố vợ trả lời: “Đừng vội nói thế. Mai này khi đến tuổi già con sẽ tin. Chẳng những tin mà điều đó còn không sai chút nào.”

Bố vợ tôi từng nghiên cứu Chu Dịch. Theo lễ phép, nên tôi không tranh luận thêm với ông. Lúc đó tôi 36 tuổi.

Cuộc sống của tôi diễn ra suôn sẻ. Tôi tiếp tục làm việc chăm chỉ, tận hưởng thành tựu và địa vị xã hội của mình.

Rồi đến bốn năm trước, những thất bại lần lượt đến với tôi. Tuy nhiên, cho dù những thất bại nặng nề đến mức nào, thì chúng đều được giải quyết một cách thần bí từng cái một, giống như một vở kịch có kịch bản đã được sắp đặt từ trước.

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 2015, cuối cùng tôi đã hiểu ra mọi thứ và có cách nhìn nhận mới về “vận mệnh”.

Con đường nhân sinh gian truân

Chuyện bắt đầu khi tôi chơi bóng rổ cùng bạn bè vào năm 2014. Cú chuyền bóng của tôi đột nhiên không còn chính xác nữa, liên tiếp mấy lần đều vậy. Khi đến bệnh viện để khám sức khỏe, bác sĩ chẩn đoán tôi bị đột quỵ nhẹ. Sau một tuần điều trị trong bệnh viện, tôi phục hồi và xuất viện về nhà.

Nhiều bạn bè của tôi bảo rằng tôi may mắn khi phát hiện ra vấn đề và điều trị kịp thời nên không bị di chứng gì.

Mặc dù bình phục sau cơn đột quỵ, nhưng tôi thấy khó lý giải. Trước đó, tôi từng rất khỏe mạnh. Huyết áp, đường huyết và mức cholesterol của tôi đều bình thường; chỉ có mức homocysterine hơi cao một chút. Sao tôi có thể bị đột quỵ được? Bác sĩ đã cảnh báo tôi rằng căn bệnh có nguy cơ tái phát và tôi nên cẩn thận với chế độ ăn uống của mình.

Một năm sau, trong một lần kiểm tra thể chất, bác sĩ phát hiện tôi bị ung thư gan. Đây là cú sốc đối với tôi. Nhìn vào ảnh chụp CT, lập tức toàn thân mồ hôi vã ra như tắm và đầu óc trống rỗng. Bản năng mách bảo tôi rằng cuộc sống của tôi đang đến hồi kết. Tôi rất tuyệt vọng.

Vợ tôi là một học viên Pháp Luân Công, cô ấy khuyên tôi: “Tại sao anh không thử tu luyện Pháp Luân Công. Chỉ có Sư phụ mới có thể cứu anh.”

Tôi đã mất bình tĩnh và trút cơn thịnh nộ lên cô ấy: “Im đi! Cả ngày cô ba hoa rằng một người luyện công toàn gia thụ ích, tôi thụ ích ở đâu nào?”

Tôi đã phải phẫu thuật để loại bỏ khối u. Bác sĩ yêu cầu tôi trở lại bệnh viện hai tháng một lần để khám sức khỏe định kỳ.

Khi trở về nhà, cuộc sống của tôi không còn như trước. Tôi mất hy vọng và không muốn nói chuyện với bất cứ ai. Nỗi cô đơn và sợ hãi lấp đầy tâm tôi.

Tìm lại hy vọng

Trong khi đang ở trong vực thẳm cuộc đời, một số học viên Pháp Luân Công quen biết vợ tôi đến thăm tôi. Họ kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện về những người khỏi bệnh ung thư hoặc những bệnh nan y khác sau khi tu luyện Pháp Luân Công.

Những ví dụ cụ thể về việc khỏi bệnh một cách thần kỳ này này đã truyền cảm hứng cho tôi và giúp tôi có lại hy vọng. Không còn lựa chọn nào khác, tôi quyết định tập thử. Tôi biết đến Pháp Luân Công qua vợ mình, nhưng không biết rằng đường đời của mình sẽ thay đổi mãi mãi.

Trong khi luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công, tôi cảm thấy rất nhiều năng lượng; cơ thể của tôi đã được tịnh hóa mạnh mẽ. Trí huệ uyên thâm giải thích bí ẩn của sinh mệnh và vũ trụ trong những cuốn sách của Pháp Luân Công đã khiến tôi vô cùng ấn tượng. Sau khi đọc xong “Chuyển Pháp Luân”, cuốn sách chính của Pháp Luân Công, thế giới quan về sinh mệnh và bản thân tôi đã thay đổi hoàn toàn. Niềm tin vững chắc của tôi vào thuyết vô thần đã bị lung lay rất mạnh.

Ba tháng sau, niềm vui và tiếng cười đã trở lại với gia đình tôi. Tôi dường như trở thành một người khác. Tôi cai bỏ được nhiều thói quen xấu như uống rượu và đánh bạc; tôi trở nên chân thành, hòa nhã và nhẫn nhịn hơn. Sinh mệnh của tôi đã được tái sinh hoàn toàn.

Khi nhìn lại tất cả những quan ải sinh tử đã xảy ra trong cuộc đời mình trong hai năm qua, tôi chợt nhận ra: “Đó chẳng phải là vận mệnh mà bố vợ mình từng nói đến sao?”

Sư phụ giảng:

”[Chư vị] là một người tu luyện, [nên] có thể cải biến đường đời cho chư vị; cũng duy chỉ có tu luyện là có thể cải biến mà thôi.” (Chuyển Pháp Luân)

“Trong sinh mệnh [đường đời] một cá nhân của chư vị đáng lẽ không có tu luyện; hiện nay chư vị muốn tu luyện; thì cần phải an bài lại đường [đời] từ nay trở đi cho chư vị; và cũng có thể điều chỉnh thân thể cho chư vị.” (Chuyển Pháp Luân)

Bây giờ tôi lý giải: Khả năng đây chính là Pháp lý “Một người luyện công, người khác có lợi ích” (Chuyển Pháp Luân) được triển hiện cụ thể tại gia đình tôi!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/6/8/368439.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/6/21/170844.html

Đăng ngày 12-7-2018. Bản dịch có thể được hiệu đính trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share