[MINH HUỆ 24-1-2018] Chồng tôi bị bệnh dạ dày nặng vào những năm 1970, và tiến triển thành ung thư giai đoạn đầu. Năm 1995, bệnh tình của chồng tôi xấu đi. Anh ấy không thể tiêu hóa bất cứ thứ gì ăn vào. Anh ấy cảm thấy như cuộc sống sắp kết thúc. Mặc dù chồng tôi đã đi nhiều nơi để tìm cách chữa trị, nhưng vô dụng. Sau đó, anh ấy may mắn gặp được Pháp Luân Đại Pháp. Chỉ hai tháng từ khi bắt đầu tu luyện, chồng tôi đã hồi phục hoàn toàn.

Chứng kiến những gì đã xảy ra với chồng, tôi nhận ra Đại Pháp thật siêu thường. Năm 1999, tôi quyết định bước vào tu luyện. Sức khoẻ của tôi cũng được cải thiện. Cơn ho triền miên của tôi đã chấm dứt, chứng đau mặt nghiêm trọng và bệnh mất ngủ của tôi cũng biến mất.

Chúng tôi vô cùng biết ơn sự từ bi vĩ đại của Sư Phụ. Chúng tôi cảm thấy có trách nhiệm phải nói cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp, và nhiều người, với sự giúp đỡ của chúng tôi, cũng bắt đầu tu luyện. Tuy nhiên, chúng tôi chỉ tu luyện trên bề mặt nên thường hay trượt ngã. Tôi muốn chia sẻ với mọi người một số trải nghiệm trong tu luyện của tôi.

Chấp trước vào tình và tâm sợ hãi là nguyên nhân gốc rễ gây ra những khổ nạn

Tháng 10 năm 2001, chúng tôi đã chứng kiến nhiều đồng tu bị bắt, và tâm sợ hãi của tôi nổi lên. Chấp trước này đã tạo thành cái cớ để cựu thế lực bức hại tôi. Năm, sáu người đã tới nhà con trai tôi để bắt chúng tôi. Chúng tôi buộc phải rời khỏi nhà để tránh bị bắt giam. Công ty nơi chúng tôi đã làm việc cũng ngừng trả lương hưu cho chúng tôi.

Tôi còn gặp một can nhiễu khác nữa vào năm 2003 do chấp trước vào tình. Con gái tôi là bác sỹ phụ trách các ca bệnh liên quan tới SARS (Hội chứng hô hấp cấp tính nặng) ở bệnh viện. Cháu phải ở đó hai tuần và không được về nhà. Thời điểm đó, cháu ngoại tôi vẫn còn rất nhỏ, nhưng mẹ chồng cháu không giúp đỡ được nhiều do sức khỏe kém. Con gái tôi cần tôi giúp trông con, nhưng tôi rất sợ phải trở về nhà. Nghĩ đến chuyện đó khiến tôi rất lo lắng. Tôi không thể tĩnh lại để học Pháp hay luyện công.

Những chấp trước mạnh mẽ của tôi đã bị lợi dụng, và dẫn tới nhiều khổ nạn hơn nữa. Một số người trong chính quyền đã tới chỗ chúng tôi ở và gõ cửa. Chúng tôi phải trèo lên mái nhà rồi trèo cột điện xuống. Khi tôi nhảy xuống, khuỷu tay phải của tôi đập mạnh vào cạnh một viên gạch. Tôi không nâng tay phải lên được, và tôi nghĩ tôi đã bị trật khớp.

Tôi tới bệnh viện khám. Kết quả chụp X-quang cho thấy tôi bị rạn xương và trật khớp. Tôi phải nhập viện. Ngày hôm sau, bác sỹ nói rằng tôi sẽ bị di chứng bởi đầu khuỷu tay đã bị thương.

Những lời của bác sỹ làm tôi chấn động. Thân thể tôi đã có những biến đổi kỳ diệu từ sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chồng tôi bị bệnh nặng cũng đã hồi phục. Tại sao tôi lại đến bệnh viện để chữa trị? Tôi cần phải đề cao tâm tính.

Tôi kéo chồng lại gần và nói: “Em muốn về nhà. Em học Pháp và luyện công rồi sẽ ổn.” Chồng tôi đồng ý.

Chúng tôi rời bệnh viện và đến ở cùng một học viên khác. Cô ấy buộc một tấm vải quanh cổ tôi để cố định cánh tay. Ngày hôm sau, cánh tay và các ngón tay của tôi sưng lên. Tuy nhiên, tôi không cảm thấy đau đớn bởi Sư Phụ đã chịu đựng cho tôi. Tôi bắt đầu tĩnh tâm lại, bởi trong tình trạng này tôi không thể giúp con gái được nữa. Tôi có thể đặt toàn tâm toàn ý vào việc học Pháp và luyện công.

Tôi nhớ tới lời giảng của Sư Phụ:

Cần làm cho chư vị vứt bỏ những tâm nào mà chưa vứt bỏ được ở nơi người thường. Tất cả các tâm chấp trước, miễn là chư vị có, thì cần phải vứt bỏ tại các chủng hoàn cảnh [khác nhau]. [Sẽ] làm cho chư vị trượt ngã, từ đó mà ngộ Đạo; tu luyện là như thế. (Chuyển Pháp Luân)

Đoạn Pháp này đã khiến tôi ngộ ra. Tôi đã có quá nhiều chấp trước vào tình cảm với con gái. Trạng thái bây giờ của tôi chính là lời cảnh tỉnh.

Sau hai ngày học Pháp, tay tôi bắt đầu đỡ hơn, chỗ sưng đã tiêu bớt, nhưng tôi vẫn dùng tấm vải để treo tay.

Không lâu sau, tôi nghe kể có người bị thương ở cánh tay. Anh ấy phải mất hai hay ba tuần bó thạch cao mới lành lại. Tôi chợt nhận ra Sư Phụ đang điểm hoá cho tôi. Sau đó, tôi vứt bỏ tấm vải đeo trên cổ. Vài ngày sau, tôi đã sử dụng được tay phải. Chỉ sau hơn một tháng, tôi đã có thể duỗi thẳng và giơ tay, các chức năng khôi phục hoàn toàn.

Thay đổi quan niệm, điều xấu biến thành điều tốt

Qua khảo nghiệm này, tôi bắt đầu cảm nhận được rằng Sư Phụ luôn ở bên tôi. Khảo nghiệm này cũng giúp tôi tăng cường chính niệm. Tôi nhận ra rằng việc nay đây mai đó để tránh bức hại không phải là con đường mà Sư Phụ an bài cho các học viên. Tôi quyết định quay về nhà và trở lại cuộc sống thường ngày. Như vậy, tôi có thể kết nối lại với những người mà chúng tôi có duyên tiền định. Chúng tôi cần phải giảng chân tướng cho họ.

Cùng với sự giúp đỡ của họ hàng và bạn bè, cuối cùng chúng tôi cũng đã về nhà, công ty cũ đã trả lại khoản lương hưu họ nợ chúng tôi. Điều đó đúng như Sư Phụ đã giảng:

“Tu tại tự kỷ, công tại Sư Phụ” (Chuyển Pháp Luân)

Giảng chân tướng cho mọi người

Năm 2004, Sư Phụ ra kinh văn Hãy vứt bỏ tâm con người, và hãy cứu độ thế nhân (Tinh tấn Yếu chỉ III), trong đó có giảng:

Bắt đầu từ nay [trở đi], nhất là [với] các đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc, học viên mới và cũ, [cần phải] vứt bỏ tâm chấp trước của người thường vốn vẫn giữ từ lâu, và bắt đầu toàn diện khẩn [cấp] cứu độ thế nhân.

Từ đó trở đi, tôi bắt đầu đi giảng chân tướng cho mọi người. Tôi bắt đầu từ họ hàng thân thích. Tôi thường xuyên mang quà cho họ nên họ rất vui khi gặp tôi. Điều đó khiến họ cũng dễ dàng chấp nhận chân tướng, và tạo cơ sở cho việc tôi giúp họ thoái xuất khỏi Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cùng các tổ chức liên đới của nó.

Rồi tôi đi giảng chân tướng cho những người không quen biết. Tôi càng nói với nhiều người về Đại Pháp, chính niệm của tôi càng trở nên mạnh mẽ. Sáng tôi đi giảng chân tướng cho mọi người, chiều tôi học Pháp và các kinh văn khác. Tôi đã lên kế hoạch giúp 10 đến 20 người thoái xuất khỏi ĐCSTQ mỗi ngày.

Khi đi xe buýt, tôi đã nói chuyện với một sinh viên trẻ. Cô ấy nói với tôi rằng cô đang học về Trung y. Tôi nói: “Thật tuyệt! Không biết cháu có biết không, y học Trung Hoa cổ đại rất bác đại tinh thâm. Y học Trung Hoa nhắm thẳng vào chính khí của con người. Thế nào là chính khí? Đó là đạo đức và lương tâm của con người, nó dạy con người hướng thiện và tích đức. Nó cũng giúp con người cải thiện sức khỏe thể chất.” Tôi nói tiếp: “Pháp Luân Công cũng dạy con người làm người tốt, phù hợp với những gì được yêu cầu trong y học Trung Hoa.”

Cô ấy đồng ý với tôi. Khi cô ấy nói không biết nhiều về Pháp Luân Công, tôi đã nói cho cô về những điều căn bản của môn tu luyện, và tôi giúp cô ấy làm tam thoái. Cô ấy đã cảm ơn tôi.

Phần lớn thời gian đứng chờ tại bến xe buýt, tôi đều dùng để giảng chân tướng cho mọi người. Mặc dù phải nhanh chóng đi vào điểm chính, tôi rất dễ thu hút mọi người vào cuộc nói chuyện. Trong những năm qua, số người tôi giúp thoái Đảng đã không thể nhớ được. Cũng có những thời điểm tâm tính của tôi rớt xuống và tôi bị chỉ trích. Họ nói sẽ báo cảnh sát hoặc nhạo báng tôi. Nhưng cuối cùng, tôi vẫn được an toàn dưới sự bảo hộ của Sư Phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/12/转变观念-坏事变好事-357772.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/24/167702.html

Đăng ngày 9-7-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share