Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-04-2018] Công việc của tôi thuộc mảng bán hàng và tôi là người giám sát. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 2010. Là một học viên Đại Pháp, tôi cố gắng hành xử theo các yêu cầu của Pháp và luôn nghĩ cho người khác mỗi khi có vấn đề xuất hiện. Tôi luôn cố gắng hết sức mình bất cứ khi nào đồng nghiệp của tôi cần giúp đỡ và hướng nội khi gặp phải mâu thuẫn.

Mọi người ở chỗ làm biết tôi là một người tốt và tôi làm việc khác với những người khác. Tất cả bọn họ đều biết rằng tôi là một học viên Pháp Luân Công.

Tôi đã giảng chân tướng cho tất cả đồng nghiệp của mình và họ đều biết rằng Pháp Luân Công là tốt. Thậm chí ba người trong số họ đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công và đã tu luyện tinh tấn và làm tốt ba việc.

Có một lần tôi đi tham dự buổi hội thảo doanh nghiệp của thành phố cùng người quản lý, và chúng tôi ở chung một phòng. Khi tôi luyện công vào buổi tối, chị ấy đã bắt chước và luyện theo tôi. Mặc dù chị ấy không phải là một học viên nhưng chị ấy biết chân tướng về Pháp Luân Công và rất ủng hộ.

Để giảm stress, phòng chúng tôi đã dành ra 20 phút mỗi ngày sau giờ họp bàn giao buổi sáng để tập thể dục cùng nhau. Thường thì họ tập môn thể dục mềm dẻo.

Một hôm, chị quản lý, người mà đã luyện công cùng tôi trong suốt chuyến công tác dự hội thảo đã gợi ý: “Bây giờ đã đến giờ tập thể dục. Chị Lưu (họ gọi tôi như vậy ở cơ quan), hãy bật nhạc lên để chúng ta cùng tập nào.” Tôi biết thực ra đó là sự khích lệ của Sư phụ. Vì thế tôi bắt đầu bật nhạc luyện Pháp Luân Công.

Một đồng nghiệp nói nhỏ điều gì đó với một người khác, và sau đó hai người họ đã ngừng luyện. Hai ngày sau họ bắt đầu tập thể dục mềm dẻo.

Tôi nghĩ: “Người đồng nghiệp này vốn rất tốt bụng và cô ấy biết chân tướng về Pháp Luân Công. Tại sao cô ấy lại phản đối việc luyện công nhỉ?” Tôi bắt đầu hướng nội và thấy rằng mình không thể tĩnh tâm khi phát chính niệm trong mấy ngày gần đây và tôi bị can nhiễu bởi niệm đầu rằng chính niệm của tôi không khởi tác dụng. Niệm đầu này can nhiễu tôi rất nhiều, và trường không gian của tôi không tịnh.

Ở lớp học Pháp tối hôm đó, một đồng tu đã chia sẻ rằng mỗi lần cô ấy bị can nhiễu thì cô ấy có thể nhận biết được cái nào là vấn đề của cô ấy và cái nào không phải.

Chia sẻ của cô ấy đã giúp tôi rất nhiều. Tôi nghĩ: “Sư phụ đã dạy chúng ta rất rõ rằng “Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực” (Tinh Tấn Yếu Chỉ II). Tôi tin vào Sư phụ và Đại Pháp vì thế niệm đầu “Chính niệm của tôi không khởi tác dụng” hoàn toàn không phải là của tôi – đó là can nhiễu của tà ác. Khi ngộ rõ hơn, tối hôm đó tôi phát chính niệm để thanh trừ can nhiễu và cảm thấy đầu óc thanh tỉnh hơn nhiều và chính niệm của tôi mạnh trở lại.

Sáng hôm sau, chị quản lý nói: “Đã đến giờ tập thể dục. Chúng ta tập thể dục mềm dẻo đi.”

Người đồng nghiệp mà trước đó đã không muốn luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công nói rằng: “Em bị đau khắp hai hôm nay vì tập thể dục mềm dẻo. Chúng ta có thể nhờ chị Lưu dạy luyện Pháp Luân Công không ạ?” Người quản lý đồng ý.

Kể từ đó nhạc luyện công Pháp Luân Công đã vang lên khắp khu làm việc của chúng tôi, và một lần nữa chúng tôi lại luyện công cùng nhau.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/6/6/170670.html

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/4/14/364119.html

Đăng ngày 5-7-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share